Người ta vẫn nói vợ chồng là duyên nợ từ kiếp trước. Vậy thực sự có kiếp trước thật hay không để đến kiếp này nên duyên vợ chồng? Và ở kiếp này, ở được hay đi thì ai trong số họ là duyên, ai trong số họ là nợ? ai trong số họ hạnh phúc? ai trong số họ khổ đau.
Có những cặp vợ chồng đến với nhau chỉ sau dăm ba tháng gặp gỡ, có những cặp vợ chồng thì trước đó cùng nhau chia ngọt sẻ bùi ít thì đôi ba năm, nhiều cũng đến chừng cả chục năm. Những tưởng hạnh phúc nhất là khi được chính thức về ở bên nhau chung dưới một mái nhà, vậy mà có nhiều cặp vợ chồng, đang sống hạnh phúc với nhau mà bỗng một trong hai người có tình cảm với người khác, khi không có điểm dừng chuyện chia tay là điều không tránh khỏi.
Người thay đổi tình cảm ấy sẽ bị gọi là kẻ trăng hoa, đểu cáng… nhưng thật ra đó chỉ là họ đã trả nợ xong và đã đến lúc phải rời đi bởi chuyện tình cảm nói níu kéo với họ không thể được. Dù bạn đang sống thật sự hạnh phúc, hay vừa trải qua chuyện đau khổ tày trời vì sự dứt tình của người kia, bạn hãy dành cho mình một chút thời gian ngắn, chỉ vài phút thôi để cùng nghe câu chuyện đây và Lời Phật Dạy, bạn sẽ tự thấy lòng mình thanh thản khi tự ngộ ra điều cần thiết cho riêng mình và cho chính người đó, con người mà trong mắt bạn là người phản bội:
Đêm khuya, trong một ngôi Chùa, có một người quỳ dưới chân Đức Phật nhờ Ngài dạy về chuyện tình yêu.
Người: Thưa Đức Phật thánh minh, con là một người đã có vợ, con hiện đang yêu say đắm một người đàn bà khác, con thật không biết nên làm thế nào?
Đức Phật: Con có thể xác định người đàn bà con đang yêu hiện nay là người đàn bà cuối cùng và duy nhất trong cuộc đời con không?
Người: Thưa vâng.
Đức Phật: Con ly hôn, sau đó lấy cô ấy ?
Người: Nhưng vợ con hiện nay dịu dàng, lương thiện, thảo hiền. Con bỏ cô ấy liệu có phần tàn nhẫn không, có mất đạo đức không, thưa Đức Phật?
Đức Phật: Trong hôn nhân không có tình yêu mới là tàn nhẫn và mất đạo đức. Con hiện giờ đã yêu người khác, không yêu vợ nữa. Con làm như thế là đúng.
Người: Nhưng vợ con vẫn rất yêu con, quả thật yêu con lắm, thưa Đức Phật.
Đức Phật: Vậy thì vợ con hạnh phúc.
Người: Sau khi con chia tay vợ để lấy người khác, vợ con sẽ rất đau khổ, tại sao lại hạnh phúc, thưa Đức Phật?
Đức Phật: Trong hôn nhân, vợ con vẫn có tình yêu đối với con, còn con đã mất đi một tình yêu đối với vợ con. Bởi vì con đã yêu người khác, chính vì có hạnh phúc, mất đi mới đau khổ, cho nên người đau khổ là con.
Người: Nhưng con cắt đứt vợ, sau đó cưới người khác, vậy là cô ấy đã mất con, cô ấy mãi là người đau khổ.
Đức Phật: Con nhầm rồi, con chỉ là người vợ con yêu thật sự trong hôn nhân. Khi một người như con không tồn tại, thì tình yêu thật sự của vợ con sẽ tiếp nối sang một người khác, bởi vì tình yêu thực sự của vợ con trong hôn nhân xưa nay chưa từng mất, cho nên vợ con mới là người hạnh phúc, con mới là người đau khổ.
Người: Vợ con đã từng nói kiếp này chỉ yêu mình con thôi. Cô ấy sẽ không yêu ai khác.
Đức Phật: Con cũng đã từng nói thế phải không?
Người: Con…con…con…
Đức Phật: Bây giờ con nhìn ba ngọn nến trong lư hương trước mặt, xem ngọn nào sáng nhất?
Người: Quả thật con không biết, hình như đều sáng giống nhau.
Đức Phật: Ba ngọn nến ví như ba người đàn bà. Một ngọn trong đó là người đàn bà hiện giờ con đang yêu. Đông đảo chúng sinh, đàn bà đâu chỉ là mười triệu trăm triệu…Ngay đến một trong ba ngọn nến, ngọn nào sáng nhất con cũng không biết, cũng không tìm được người con hiện đang yêu, thì làm sao con xác định được người đàn bà hiện nay là người đàn bà cuối cùng và duy nhất trong cuộc đời con?
Người: Con…con…con…
Đức Phật: Bây giờ con cầm một cây nến đặt trước mắt để tâm nhìn xem ngọn nào sáng nhất?
Người: Đương nhiên ngọn trước mặt sáng nhất.
Đức Phật: Bây giờ con đặt nó vô chỗ cũ, lại xem xem ngọn nào sáng nhất.
Người: Quả thật con vẫn không nhìn ra ngọn nào sáng nhất.
Đức Phật: Thật ra cây nến con vừa cầm giống như người đàn bà cuối cùng con đang yêu hiện nay, tình yêu nảy sinh từ trái tim, khi con cảm thấy yêu nó, để tâm ngắm nghía, con sẽ thấy nó sáng nhất. Khi con để nó vô chỗ cũ, con lại không tìm được một chút cảm giác sáng nhất. Thứ gọi là tình yêu cuối cùng và duy nhất của con chỉ là hoa trong gương trăng dưới nước, suy cho cùng chỉ là con số không, một cuộc tình trống rỗng.
Người: Con hiểu rồi, không phải Đức phật bảo con phải ly hôn vội vã, Đức Phật đang niệm chú làm cho con ngộ đạo.
Đức Phật: Nhìn thấu sẽ không nói trắng ra, con đi đi!
Người: Bây giờ con đã biết thật sự con yêu ai, người đó chính là vợ con hiện nay, thưa Đức Phật.
Đức Phật: A Di Đà Phật…
Lời bàn:
Duyên nợ vợ chồng là vậy đấy. Không phải chỉ là điều lựa chọn nông nổi, nhất thời mà mỗi người trong cuộc cần phải tự nhìn lại chính mình và hãy hỏi đã sống thật với chính mình hay chưa? Hay chính mình cũng đang tự tạo cho mình một ảo giác về thứ tình yêu mới mà vội vã rũ bỏ tình yêu vợ chồng vun đắp bao năm? Đức Phật có hàng ngàn lời giảng về đạo vợ chồng rất thâm thúy và đây là một trong số đó khi những câu chuyện này như một lời cảnh tỉnh giúp người trong cuộc ngộ đạo trở về với yêu thương chân thực của cuộc sống vợ chồng.